Thiên Hà Đại Lục Ký

Chương 28: Thiên Hà Đại Lục Ký Chương 28 Dưỡng Tâm Tửu - Dưỡng Thần Tửu


-----------------------------------Chương 28 Dưỡng Tâm Tửu - Dưỡng Thần Tửu----------------------------------
******************************* Tác giả Tiểu Long Thiên ***************************************************

Trần Long ngự không phi hành như thế đã gần hai canh giờ. Hắn có Thiên Hà Đại Lục Địa Đồ dẫn đường cho nên rất dễ dàng tìm được vị trí của Lục Diệp Trấn. Hai người Trần Long và Lục Tuyết về đến cổng trấn thì trời cũng đã sáng hẳn.

- Tuyết Nhi, huynh sẽ đến Thảo Dược Đường để lấy số thảo dược kia, muội có đi cùng huynh hay không ? - Trần Long chợt quay qua Lục Tuyết hỏi.

- Dạ, để muội đi cùng huynh ! - Lục Tuyết gật đầu một cái nói.

Vậy là hai người lại bộ hành, rẽ qua con đường lớn phía Tây Lục Diệp Trấn liền tới được cửa lớn của Thảo Dược Đường.

- Đại Tiểu Thư, Trần Công Tử ! Hai người về rồi ! Để tiểu nhân đi thông báo cho Lục Quản Sự biết. - tiểu nhị lần trước nhìn thấy Lục Tuyết và Trần Long đi vào cửa thì bước tới lễ phép nói.

- Được rồi, không cần ! Để ta và Long...Trần Công Tử tự đi gặp Lục Nhân Đường Chủ là được, ngươi đi làm việc của mình đi - Lục Tuyết vội ngăn tiểu nhị lại, định nói "để ta và Long Ca" thì chợt nhớ, nàng vội vàng đổi lại cách xưng hô, nói với tiểu nhị vài câu liền dẫn Trần Long vào phòng khách của Thảo Dược Đường.

Trần Long nghe vậy cũng khẽ cười cười, đi theo phía sau Lục Tuyết vào bên trong.

Bên trong phòng khách Thảo Dược Đường lúc này, Trấn Trưởng Lục Hiền và Đường Chủ Lục Nhân đang ngồi ở đó, chậm rãi thưởng thức trà ngon.

- Từ lúc nghe tiểu tử kia bình phẩm Dưỡng Tâm Trà. Ta đã cải biến lại tỷ lệ, liều lượng của các loại thảo dược , giảm Lục Diệp Dưỡng Tâm Thảo xuống còn sáu phần. Kết quả Dưỡng Tâm Trà được chế ra thật làm ta rất kinh ngạc. - Lục Nhân khẽ nhấp một ngụm trà, sau đó quay qua Lục Hiền, nói.

- Uhm...Ta cũng cảm nhận được ! Độ dung hợp của các thảo dược đã lên đến chín thành. Chỉ cần nguyên cứu thêm một thời gian ngắn, ta tin độ dung hợp mười phần hoàn mỹ, đã không còn là mơ ước xa vời nữa. - Lục Hiền nghe vậy cũng rất vui vẻ, liền phụ họa thêm một câu.

Lục Tuyết và Trần Long đi thẳng vào trong phòng khách Thảo Dược Đường.

- Cha ! Sao người lại ở đây ? - Lục Tuyết thấy cha nàng ngồi sẵn ở đó thì hơi ngạc nhiên, bước lại gần hỏi.

- Đương nhiên là đợi con gái cưng của ta về rồi ! Ta còn đang lo, là có ai đó sẽ bắt con đi mất nữa đấy ! - Lục Hiền nhìn con gái của mình khẽ cười nói, lại nhìn xuống Trần Long ở phía sau, giọng trêu đùa.

- Cha này ! - Lục Tuyết dậm chân một cái ngại ngùng.

- Đại Tiểu Thư nhà ta rốt cuộc cũng chịu về rồi ! - Lục Nhân ngồi bên cạnh, cũng trêu đùa một câu.

- Lục Đường Chủ, người cũng hùa theo cha trêu đùa ta. - Lục Tuyết khẽ chu môi đào, nhìn qua Lục Nhân, lẩm bẩm nói.

- Trần Long ra mắt Trấn Trưởng Đại Nhân, Lục Đường Chủ ! - Trần Long đương nhiên biết, vị trung niên đang ngồi ở đó là cha của Lục Tuyết, Trấn trưởng Lục Diệp Trấn. Còn Lục Nhân Đường Chủ thì hắn đã nhận thức. Bởi thế, hắn liền bước tới chào hỏi hai người.

- Uhm...Đúng là anh hùng xuất thiếu niên ! Mới gặp mặt có hai lần, đã dẫn con gái nhà người ta đi du ngoạn suốt bảy ngày. Trần Công Tử, người nói xem, kẻ làm cha như ta phải làm thế nào đây nha ! - Lục Hiền khẽ gật gù, lại luyên thuyên một hồi, trên miệng khẽ một nụ cười ý tứ.

- Cha...Người còn như vậy nữa, con gái sẽ giận đó. - Lục Tuyết nghe vậy liền kéo tay cha nàng, lắc lắc mấy cái, giọng giận dỗi.

- Ha ha ha ha ! Lục Hiền huynh ơi Lục Hiền huynh ! Đứa con gái này, huynh không giữ được nữa rồi ! - Lục Nhân thấy vậy thì phá lên cười, nhìn qua Lục Hiền khẽ lắc đầu trêu đùa.

- Lục Đường Chủ ! Còn người nữa ! - Lục Tuyết khẽ liếc mắt qua Lục Nhân một cái, giọng không vui.

- Haiz...! Cổ nhân nói " nữ sinh ngoại tộc " quả thật không sai rồi ! - Lục Hiền khẽ thở dài, cười cười nhìn xuống Trần Long , nói.

- Đáng ghét ! Không nói chuyện với hai người nữa ! - Lục Tuyết khẽ dậm chân một cái nói, biết mình ở lại sẽ làm đề tài cho hai người này trêu chọc, nàng liền một mạch chạy ra ngoài, trên mặt đã một màu đỏ ửng.

- Ha ha ha ! Lục Hiền huynh nói trúng tim yêu của thiếu nữ rồi ! - Lục Nhân lại cười trêu đùa.

Nhìn thấy Lục Tuyết rời khỏi, Lục Hiền cũng khẽ lắc đầu cười, rồi quay qua nhìn Trần Long, nói :
- Trần Công Tử ! Mời ngồi ! Người vừa trở về đã chạy đến đây, có phải muốn nhận thảo dược để điều chế dược tửu hay không ?

- Trấn trưởng và Lục Đường Chủ cứ gọi ta Trần Long là được, hai chữ công tử, tại hạ nghe không quen. Lần này đi hái thảo dược, tại hạ đã thu thập đủ Hoạt Dương Thảo, cũng đến lúc đi điều chế Dưỡng Thần Tửu rồi ! - Trần Long không khách khí liền ngồi xuống, lại gật đầu nói.

- Dưỡng Thần Tửu ? Không phải là Dưỡng Tâm Tửu hay sao ? - Lục Hiền nghe vậy thì kinh ngạc, lập tức hỏi lại.

- À...Cái này...Dưỡng Thần Tửu và Dưỡng Tâm Tửu đúng là có khác nhau một chút ! - Trần Long biết mình vừa lỡ lời, nhưng cũng không để ý, liền nói.

- Ồ ! Vậy...mà thôi ! Nếu Trần tiểu hữu không muốn nói thì lão phu cũng không tiện hỏi. Khi nào tiểu hữu điều chế xong Dưỡng Thần Tửu, có thể cho lão phu vài bình được không ? - Lục Hiền rất muốn hỏi lại thôi, liền nói.
- Không thành vấn đề ! Thật ra Dưỡng Thần Tửu và Dưỡng Tâm Tửu hai cách điều chế là giống nhau. Nó chỉ khác ở chỗ dùng loại nước nào để ngâm ra mà thôi. - Trần Long cũng không có tính toán, liền nói.

- Trần tiểu hữu đã nói vậy, lão phu cũng không khách sáo nữa. Tiểu hữu có thể chỉ giáo cho hai lão già này biết, nếu thay đổi loại nước để ngâm chế Dưỡng Tâm Tửu thì sẽ như thế nào ? - Lục Hiền nghe vậy thoáng kích động, lại hỏi tiếp.

- Chỉ giáo thì không dám ! Tại hạ chỉ chia sẻ cho hai vị một ít kinh nghiệm vô tình đạt được mà thôi. Nếu dùng loại nước bình thường để ngâm chế, dược hiệu của Dưỡng Tâm Thảo sẽ không thay đổi. Nhưng nếu thay nước bằng Linh Dịch thì Dưỡng Tâm Thảo sẽ biến đổi về tính chất dược hiệu. - Trần Long chậm rãi chia sẻ.

- Linh Dịch ? Ý Trần tiểu hữu nói là trăm năm thạch nhũ kết tinh mà thành ? - Lục Nhân kinh động hỏi lại.

- Lục Đường Chủ nói đúng rồi ! Thạch nhũ hấp thu thiên địa linh khí trăm năm sẽ cho ra Linh Lịch, một ngàn năm sẽ là Thần Dịch, một vạn năm thì thành Thánh Dịch, còn...mười vạn năm thì gọi là Tiên Lộ. - Trần Long lại từ tốn nói.

- Trần tiểu hữu học thức thật uyên bác. Hai lão già bọn ta thật hổ thẹn không bằng rồi ! - Lục Nhân nghe vậy mà chấn kinh trong lòng, khẽ chấp tay khom người lễ độ một cái với Trần Long.

- Lục Nhân Đường Chủ quá khen rồi ! Tại hạ bình sinh rất thích đọc sách, cho nên có đọc nhiều một chút mà thôi. - Trần Long khiêm tốn đáp lễ.

" Uhm...Thâm sâu mà không kiêu ngạo, điềm tĩnh nhưng lại rất tự nhiên. Đứa con rể này, lão tử quyết nhận rồi ! " - Lục Hiền khẽ gật gù tự ngẫm trong lòng, cười cười nhìn Trần Long một thoáng. Sau đó, ông lại nói :

- Trần tiểu hữu ! Lão phu thấy như thế này, ba ngày nữa Lục Diệp Trấn có mở một ngày hội, chủ yếu là để ra mắt sản phẩm Dưỡng Tâm Tửu. Đến lúc đó, mời Trần tiểu hữu tới tham dự, tiện tay chỉ điểm cho tệ Trấn những thiếu sót trong khi điều chế loại rượu này. Trần tiểu hữu thấy thế nào ? - Lục Hiền thầm suy tính trong lòng, giọng khách khí đề nghị Trần Long.

- Uhm...vậy cũng được ! Tại hạ cũng phải ở lại đây vài ngày, điều chế xong Dưỡng Thần Tửu thì mới rời đi. Đã vậy, tại hạ sẽ mượn tiệc rượu này để cáo từ cũng thuận tiện. - Trần Long suy nghĩ một lúc, liền gật đầu đồng ý.

- Ồ ! Trần tiểu hữu dự định sẽ đi đâu sao ? - Lục Nhân nghe vậy, liền hỏi lại.

- Tại hạ có việc phải đến Dược Vương Phủ ở Dược Vương Thành lưu lại một thời gian. Vì muốn điều chế một ít rượu ngon, nên mới ở lại đây lâu như vậy. - Trần Long cũng thật tình không giấu diếm.

- Thì ra là vậy ! Được rồi, thảo dược chúng ta đã chuẩn bị sẵn. Trần tiểu hữu ra ngoài sẽ được Lục Quản Sự giao đến tận tay. Còn về tiền phí thì không cần, Lục Diệp Trấn còn phải đa tạ Trần tiểu hữu rất nhiều, vì đã ban tặng một Dược Phương trân quý như vậy. - Lục Hiền khẽ gật gù, giọng nói vui vẻ với Trần Long.

- Vậy tại hạ cũng không khách sáo ! Đa tạ Trấn trưởng đại nhân đã tặng thảo dược. - Trần Long chậm rãi đứng dậy, khom người một cái với Lục Hiền, lễ độ nói.

- Không có gì, hẹn Trần tiểu hữu ba ngày sau đến đại sảnh Thảo Dược Đường dự hội. - Lục Nhân lúc này cũng đứng dậy, khách khí nói với Trần Long.

- Được, ba ngày sau tại hạ nhất định đến, cáo từ hai vị ! - Trần Long lại khom người một cái lễ độ, sau đó liền rời khỏi.

Nhìn theo bóng lưng của Trần Long khuất sau cửa lớn, Lục Nhân liếc qua nhìn Lục Hiền một cái, cười ý tứ hỏi :

- Lục Hiền huynh, chẳng lẽ huynh muốn....

- Tuổi trẻ thường là hay e ngại, chúng ta cũng nên thổi một chút gió cho đám lửa này mau cháy mà thôi..ha ha ha ! - Lục Hiền nói giọng bóng gió, miệng lại khẽ cười ý tứ.

- Ha ha ha ha ! Huynh đúng là....- Lục Nhân đương nhiên hiểu ý tứ của Lục Hiền, liền hùa theo cười lớn.

Lại nói đến Trần Long, hắn vừa bước ra đại sảnh liền gặp Lục Trí Quản Sự đứng sẵn ở đó. Hai người đứng nói chuyện với nhau vài câu, Trần Long liền nhận được một cái không gian giới chỉ chứa đầy thảo dược bên trong. Hắn khom người chào lễ độ một cái với Lục Quản Sự liền rời khỏi Thảo Dược Đường.

Quay về gian phòng của mình trong Tửu Lâu, Trần Long liền đóng chặt cửa, căn dặn tiểu nhị không được cho ai đến làm phiền. Sau đó hắn lập tức bắt tay vào điều chế Dưỡng Thần Tửu. Trên đường về, Trần Long đã thu mua mấy trăm cái hủ rượu không bằng sứ trắng to cỡ đầu người trưởng thành, chất chúng thành đống lớn bên trong Ngân Long Giới.

Trần Long ngồi xuống nhập định trên giường của mình. Quán trú toàn bộ tinh thần lực vào trong Ngân Long Giới. Trần Long bây giờ chỉ có thể sử dụng tinh thần lực Vương Cấp nhất phẩm trong Ngân Long Giới mà thôi. Mặc dù hắn có Long Châu cung cấp tinh thần lực vô hạn, nhưng cũng không phải là của chính hắn, lại chưa được trích huyết thông bảo, cho nên không cách nào tiến nhập vào Ngân Long Giới được. Với cảnh giới hiện tại của Trần Long, hắn chỉ có thể mở được ba cái gian phòng chứa đồ. Lâu nay Trần Long thường hay lưu trữ các loại tài nguyên, thảo dược, các túi lớn da thú chứa Linh Dịch vào gian phòng thứ nhất. Các loại vật dụng cá nhân, y phục, vũ khí, kim tệ và mấy thứ linh tinh khác được hắn cất ở gian phòng thứ hai. Còn gian phòng thứ ba, hắn chuyên dùng bảo quản các loại thức ăn dự trữ.

" Uhm...vậy Dưỡng Thần Tửu sẽ bảo quản ở phòng thứ ba đi " - Tinh thần lực của Trần Long đứng trong gian phòng rộng lớn này, thầm suy tính một phen liền quyết định. Chỉ thấy lúc này, mấy trăm cái hủ bằng sứ trắng có kích cỡ bằng nhau, tự động bay lên sắp xếp thành mấy chục hàng dài ngay ngắn trong gian phòng thứ ba. Rồi mấy cái túi da thú lớn chứa đầy Linh Dịch, cũng từ trong gian phòng thứ nhất chợt bay đến, tự động rót đầy Linh Dịch vào những hủ sứ màu trắng này. Thảo dược trong không gian giới chỉ mà Lục Quản Sự đưa cho, Trần Long cũng lấy ra theo một tỷ lệ và liều lượng được hắn tính toán từ trước, rồi cho tất cả vào trong gian phòng số ba. Chỉ thấy đám thảo dược này, bay lơ lửng phía trên những hàng hủ sứ màu trắng, sau đó xoay tròn thành một quả cầu thảo dược thật lớn.

Tốc độ quay của quả cầu thảo dược này càng lúc càng nhanh. Tinh thần lực của Trần Long cũng được vận dụng đến cực hạn. Hắn điều khiển cho tinh thần lực màu vàng của mình chậm rãi thẩm thấu vào trong quả cầu thảo dược, chiết xuất và dung hợp dược hiệu của các loại thảo dược này với nhau.

Hơn hai canh giờ trôi qua, quả cầu thảo dược vẫn đang quay tròn với tốc độ cực nhanh, nhưng hình dáng ban đầu của các loại thảo dược đã không còn nữa, thay vào đó là một loại bột mịn màu xanh lục nhạt. Đây chính là do Lục Diệp Dưỡng Tâm Thảo chiếm năm phần trong toàn bộ hỗn hợp thảo dược. Quả cầu thảo dược màu xanh lục nhạt, được bao quanh bởi một lớp dày tinh thần lực màu vàng của Trần Long, tốc độ của nó bỗng từ từ chậm dần lại.

Cuối cùng, quả cầu bột thảo dược cũng dừng lại. Sau đó, quả cầu này nhanh chóng di chuyển đến phía trên từng cái hủ sứ màu trắng đã được đổ đầy Linh Dịch, nó thả xuống phía dưới một lượng bột mịn vừa đủ, lại di chuyển đến những cái hủ khác. Cứ như vậy cho đến khi bột mịn thảo dược màu xanh lục nhạt bên trong quả cầu tinh thần lực màu vàng không còn nữa. Trần Long lại điều khiển mấy trăm cái nắp đậy, cẩn thận đóng lại từng cái hủ rượu vừa được pha chế.

" Haiz...cũng may là luyện dược căn bản không cần phải khống hỏa. Nếu không chắc phải trực tiếp hôn mê vì kiệt sức. À, mà quên mất ! Có cơ hội phải tìm một loại Thú Hỏa mới được. Không có Thú Hỏa thì không luyện đan được rồi." - Trần Long thở dài một hơi thầm nghĩ, chợt nhớ đến luyện đan cần phải có Hỏa Diễm, hắn lại suy tư một hồi.

" Rốt cuộc cũng điều chế xong Dưỡng Thần Tửu. Dược liệu được mình chiết xuất kỹ như vậy, khoảng hai ngày là có thể sử dụng. Thật là mong chờ nha ! Uhm.. Phải tranh thủ điều dưỡng tinh thần lực một chút, tiêu hao quá độ rồi. " - Trần Long thầm nghĩ lại cười một mình, sau đó khẽ nhắm mắt nhập định điều tức một phen.


Đăng bởi: